- 48 du khách nhập viện do nghi ngờ ngộ độc thực phẩm ở Mũi Né
- Routine siêu sale tháng 7- Ưu đãi chạm đáy – giảm đến 50%
- Trang trại lợn của Công ty Tâm Việt đang ‘bức tử’ khe Sào
- Ngoài bình sữa giải phóng vi nhựa, nhà nào đang cho con dùng những món đồ này cũng nên cân nhắc thay thế
- TP. Hồ Chí Minh: Xe khách Tiến Oanh để xảy ra hàng loạt sai phạm trong hoạt động vận chuyển hành khách
“Ngày đó gia đình tôi chỉ ở trong căn nhà vỏn vẹn 10m2. Thấy hoàn cảnh gia đình tôi như vậy, người khách đề nghị tôi bán chiếc đài cũ của gia đình để đổi lấy một căn hộ mới”, người thợ may áo dài kể.
Một buổi sáng đầu năm mới, chúng tôi ghé thăm hiệu may áo dài gia truyền trên phố Lương Văn Can, (Hoàn Kiếm, Hà Nội).
Tiếp chúng tôi là bà Lê Thị Quyến (SN 1941), hậu duệ đời thứ 4 của một gia đình có nghề may áo dài truyền thống ở phố cổ.
Bà Lê Thị Quyến (SN 1941), thợ máy áo dài gia truyền ở phố cổ. |
Bà Quyến kể, cha mẹ bà là những thợ phó có tiếng của làng may Trạch Xá, Ứng Hòa, Hà Tây (cũ), nay thuộc Hà Nội. Những năm trước, cuộc đời đưa đẩy gia đình bà ra Hà Nội kiếm sống.
Đầu những năm 50, bà bắt đầu được bố cho phụ việc. Thời ấy, chưa có những tiệm quần áo như bây giờ nên từ khi 12 tuổi, bà đã theo bố đi khắp nơi để may đo cho gia chủ.
Đến năm 17 tuổi, bà Quyết kết hôn với chồng là ông Lê Thành Vinh (SN1936) – một thợ may áo dài đẹp nhất làng.
Sau đám cưới, ban ngày bà làm ở công ty bông vải sợi, ban đêm phụ chồng cắt may áo dài cho khách. Bằng sự tinh tế, khéo léo của mình, chẳng mấy chốc tay nghề của bà Quyến được nhiều người biết đến.
Theo bà Quyến, trước đây phụ nữ hay mặc áo dài hơn bây giờ. Kể cả người đi bán trứng, bán hoa, bán rau cũng mặc áo dài. Tuy nhiên những người này thường mặc tông màu nâu và được buộc vạt phía trước. Phần sau áo được chia thành 4 phần rõ nét nhưng tông màu chỉ có phần hơi khác biệt về độ đậm nhạt mà không “xanh đỏ như bây giờ”.
Còn những người đi làm và giới tiểu thư khuê các thì thường mặc áo dài cổ cao, liền vai.
Bà Lê Thị Quyến đang may áo dài cho khách. Ảnh: Hạnh Thúy |
“Tôi nhớ nhất là những tiểu thư nhà giàu, họ có rất nhiều áo dài. Họ thường mặc theo màu, nghĩa là sáng một màu, trưa một màu khác nhau”, bà Quyến nói.
Bà Quyến cho hay, nghề nghiệp của bà giống như làm dâu trăm họ. Tuy nhiên bằng sự tận tâm nên trong gần 65 năm làm nghề, bà chưa một lần làm phật lòng khách. Bà cũng chia sẻ, không ít lần bà còn nhận được những món quà ý nghĩa từ khách đến may áo dài.
“Tôi nhớ nhất là có một cặp vợ chồng già là là khách quen gần chục năm của cửa hàng tôi. Cứ mỗi dịp sinh nhật hay kỷ niệm, họ đều chở nhau bằng xe đạp đến đây may áo dài.
Ngày 8/3 cách đây 4 năm, trên chiếc xe đạp cũ ọp ep ấy, ông chở bà đến gặp tôi. Vừa xuống xe, bà cụ đã dúi vào tay tôi một cặp lồng dưa muối. Bà bảo công việc tôi bận rộn, không có thời gian nấu ăn nên mới cho tôi. Sau đó vài năm, có lẽ vì tuổi cao nên họ không còn đến may áo dài nữa”, bà Quyến nói.
“Lần khác, tôi cũng ấn tượng với một người giáo viên dạy cấp 2 ở trên phố Quang Trung (Hoàn Kiếm, Hà Nội). Người này rất kỹ tính nên khi may áo cho bà, tôi đều rất chăm chút.
Có lần tôi đang tất bật làm việc thì bà ấy đến, trên tay cầm một giỏ ấm tích tặng tôi. Bà khen tôi may áo dài đẹp nên muốn tự tay làm bộ ấm tích tặng. Bộ ấm tích ấy rất đẹp, nếu đưa ra bên ngoài bán cũng rất đắt tiền”, bà Quyến tâm sự.
Bà Quyến ấn tượng nhất vẫn là lần tiếp một vị khách ở phố cổ vào khoảng năm 1970.
“Đó là một ngươì phụ nữ tầm 50 tuổi, trông rất quý phái và giàu có, đến may áo dài. Ngày đó gia đình tôi chỉ ở trong căn nhà vỏn vẹn 10m2 nên rất chật chội. Thấy hoàn cảnh gia đình tôi như vậy, bà ấy đề nghị tôi bán chiếc đài cũ của gia đình để đổi lấy ngôi nhà rộng hơn.
Thời đó, chiếc đài có ý nghĩa lớn với gia đình nên tôi đành từ chối, dù món quà của vị khách hào phóng rất giá trị. Tôi bảo bà ấy rằng tôi cũng muốn có nhà mới nhưng không thể bán chiếc đài này. Trải qua bao đợt chuyển nhà và biến cố, chiếc đài đã bị thất lạc”, bà Quyến trải lòng.
Hơn 70 tuổi nhưng bà Quyến vẫn làm việc miệt mài. Ảnh: Diệu Bình |
Mặc dù hơn 70 tuổi nhưng bà Quyến vẫn làm việc miệt mài. Bà bảo, bây giờ tuy đã có tuổi, nhưng ngày nào có khách là bà vẫn còn đứng cắt may áo dài. Bà luôn quan niệm khách hàng là thượng đế, không phân sang hèn.
Do tuổi cao và sức khỏe ngày càng yếu đi nên ông Vinh chồng bà Quyến đã không còn đứng may áo dài mà chỉ đóng vai trò “quân sư”, góp ý cho sản phẩm của vợ hoàn hảo hơn.
Bà Quyến tâm sự, ông bà sinh được 7 người con (1 nam, 6 nữ). 7 người con mặc dù có công việc riêng nhưng vẫn nối nghiệp bố mẹ như một nghề tay trái. Không muốn để nghề gia truyền mai một, người con trai cả và người con gái thứ 5 đã quyết định xây dựng thêm cơ sở riêng trên phố Lương Văn Can.
Bà Quyến cho hay: “Người làm nghề máy vá thì phải chịu khó, tỉ mỉ và đặc biệt phải biết chiều lòng khách. Có như vậy mình mới có thể đứng vững trước những biến đổi của cuộc sống”.
Theo Vietnamnet